Previous Lesson -- Next Lesson
g) Đấng Christ có trước Áp-ra-ham (Giăng 8:48-59)
GIĂNG 8:48-50
48 Người Giu-đa thưa rằng: Chúng tôi nói thầy là người Sa-ma-ri, và bị quỉ ám, há không phải sao? 49 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta chẳng phải bị quỉ ám, nhưng ta tôn kính Cha ta, còn các ngươi làm nhục ta. 50T a chẳng tìm sự vinh hiển ta, có một Đấng tìm và đoán xét.
Chúa Giê-xu lột mặt nạ của mấy người Giu-đa này bằng cách chỉ ra sự thông đồng của họ với linh của Sa-tan và việc họ khước từ lẽ thật.
Ngay sau lời công kích này, ác linh bị ép phải lộ mặt ra. Thay vì ăn năn và than khóc về tội lỗi mình, họ lại thể hiện sự thông đồng với ma quỉ. Họ thừa nhận rằng mình đã phạm thượng khi chối bỏ Chúa Giê-xu được sanh bởi Đức Thánh Linh. Họ gọi Ngài là người Sa-ma-ri, là dân pha tạp, vì tin tức về sự sốt sắng của người Sa-ma-ri dành cho Ngài đã lan đến Giê-ru-sa-lem, khiến bè lũ Giu-đa phân biệt chủng tộc căm phẫn. Một phía biết rõ nguồn gốc Giu-đa của của Chúa Giê-xu và nhấn mạnh rằng Ngài thật là một người Giu-đa. Nhưng những phe khác lại nhấn mạnh rằng Ngài thi hành các phép lạ nhờ sự giúp đỡ của ma quỉ. Người bị quỉ ám không nhận biết tình trạng của mình, mà còn tuyên bố Đấng Thánh của Đức Chúa Trời bị quỉ ám. Như vậy cha nói dối của họ đã làm lệch lạc tâm trí họ để đổi trắng thành đen, đổi đen thành trắng.
Chúa Giê-xu bình tĩnh đáp lại những kẻ đui mù thuộc linh này: “Chẳng có ma quỉ nào trong ta; ta đầy dẫy Đức Thánh Linh. Không ma quỉ nào khiến ta xu hướng về tham dục thế gian được. Trong ta tràn đầy lẽ thật và tình yêu thương; ta không sống cho chính mình; ta đã tự bỏ mình đi và tôn cao Cha ta; đó là sự thờ phượng phải lẽ của ta. Ta công bố danh Đức Chúa Trời cho các ngươi, và tôn thánh danh Cha bằng việc làm mình. Đúng, ta bày tỏ lẽ thật của Đức Chúa Trời cho các ngươi, nhưng các ngươi ghét ta, vì ta xưng Đức Chúa Trời là Cha. Ác linh trong các ngươi không muốn rời đi để nhường chỗ cho Thánh Linh của Đức Chúa Trời. Các ngươi không muốn trở nên con cái của Đấng Thánh, cho nên các ngươi nói phạm đến ta và muốn ta phải chết. Ta không tìm kiếm vinh hiển cho mình vì ta ở trong Cha đời đời. Cha bảo vệ, chăm sóc, tôn cao và làm vinh hiển ta. Chính Ngài sẽ phán xét các ngươi, vì các ngươi khước từ ta. Ai khước từ Đấng sanh bởi Thánh Linh sẽ sa vào sự phán xét của Đức Chúa Trời. Là vì ác linh ở trong những kẻ khước từ, ngăn trở họ tiếp nhận Đấng Cứu Thế.”
GIĂNG 8:51-53
51 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu kẻ nào giữ lời ta, sẽ chẳng thấy sự chết bao giờ. 52 Người Giu-đa nói rằng: Bây giờ chúng tôi thấy rõ thầy bị quỉ ám; Áp-ra-ham đã chết, các đấng tiên tri cũng vậy, mà thầy nói: Nếu kẻ nào giữ lời ta sẽ chẳng hề chết! 53 Thầy lại trọng hơn cha chúng tôi, Áp-ra-ham, là người đã chết sao? Các đấng tiên tri cũng đã chết; thầy mạo xưng mình là ai?
Chúa Giê-xu tóm tắt Phúc Âm của mình, rằng: “ai nghe lời ta, nhận lấy và giữ trong lòng, sẽ nhận biết năng quyền của những lời đó trong đời sống mình. Họ sẽ nhận được sự sống đời đời và không bao giờ hư mất. Sự chết sẽ chỉ là cánh cổng đưa họ đến với Đức Chúa Trời là Cha, không vì sự tốt lành của họ, mà vì lời của Đấng Christ ở trong họ.” Quý vị đã nắm được nguyên tắc này về Vương quốc của Đức Chúa Trời chưa? Ai không giữ lời của Chúa Giê-xu trong lòng sẽ sa vào tội lỗi và sự cai trị của Sa-tan. Ai giữ Phúc Âm và lời Ngài sẽ sống đời đời.
Người Giu-đa giận phừng, la lên: “Ngươi là Sa-tan, ngươi nói dối. Tất cả các tổ phụ đức tin đều đã chết. Sao ngươi dám nói lời ngươi ban sự sống đời đời cho ai tin ngươi? Ngươi cao hơn Đấng Tạo Hóa, vì ngươi ban sự sống không chết sao? Có phải ngươi cao trọng hơn Áp-ra-ham, Môi-se, và Đa-vít không? Ngươi là kẻ tự tôn sùng mình.”
GIĂNG 8:54-55
54 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ta tự tôn vinh, thì sự vinh hiển ta chẳng ra gì; ấy là Cha ta làm vinh hiển ta, là Đấng các ngươi xưng là Đức Chúa Trời của mình. 55 Dầu vậy, các ngươi chưa biết Ngài đâu; còn ta thì biết. Và nếu ta nói rằng ta không biết Ngài, ta sẽ cũng nói dối như các ngươi vậy; song ta biết Ngài, và ta giữ lời Ngài.
Chúa Giê-xu bình tĩnh đáp lời, và tỏ bày bản tánh của Ngài rõ ràng hơn nữa. Đấng Christ không tìm sự vinh hiển cho mình. Ngài vốn vẫn được vinh hiển. Đức Chúa Trời đảm bảo Con Ngài được tôn cao, vì Cha ở trong Con, qua Con địa vị làm Cha của Đức Chúa Trời được tỏ bày. Đúng, người Giu-đa xưng Đấng toàn năng là Đức Chúa Trời mình, nhưng họ không thật sự biết Ngài. Cha họ là Sa-tan giấu mình đằng sau “danh Đức Chúa Trời”, và lạm dụng danh đó. Họ giả vờ ngoan đạo, nhưng hoàn toàn thiếu vắng Thánh Linh yêu thương. Ai biết Đức Chúa Trời thì yêu thương như Đức Chúa Trời yêu mình vậy. Vì cớ đó tôn giáo nào dạy rằng chỉ cần nắm lấy danh “Đức Chúa Trời” là đủ, thì không xác chứng được lối sống yêu thương đó; là niềm tin đó nhiều khả năng sai trật. Đức Chúa Trời là cả Cha, Con và Thánh Linh. Mọi đặc điểm và danh xưng của bản tánh thánh và các tôn giáo khác tôn xưng không gì hơn là những tư tưởng sơ khai. Lẽ thật về Đức Chúa Trời nằm ở sự hiệp nhất của Ba Ngôi. Vì vậy Chúa Giê-xu quở trách người Giu-đa: “Các ngươi không biết Ngài. Đời sống và suy nghĩ của các ngươi chỉ dựa trên sự dối trá. Các ngươi mù quáng trước lẽ thật.” Đồng thời, Chúa Giê-xu nhấn mạnh rằng Ngài biết Đức Chúa Trời Hằng Sống. Nếu không như vậy, lời chứng của Ngài về mối liên hệ với Cha đã là lời nói dối. Nhưng Chúa Giê-xu thật đã công bố ảnh tượng đúng của Đức Chúa Trời cho người Giu-đa.
GIĂNG 8:56-59
56 Cha các ngươi là Áp-ra-ham đã nức lòng nhìn thấy ngày của ta; người đã thấy rồi, và mừng rỡ. 57 Người Giu-đa nói rằng: Thầy chưa đầy năm mươi tuổi, mà đã thấy Áp-ra-ham! 58 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, trước khi chưa có Áp-ra-ham, đã có ta. 59 Bấy giờ chúng lấy đá đặng quăng vào Ngài; nhưng Đức Chúa Jêsus đi lén trong chúng, ra khỏi đền thờ.
Sau khi Chúa Giê-xu nói với người Giu-đa rằng họ không biết Đức Chúa Trời chân thật, và rằng động cơ cho sự ngoan đạo của họ là Sa-tan, Ngài kết thúc bằng việc bày tỏ sự hằng sống của mình, để họ chấp nhận hoặc khước từ Ngài. Ngài cũng bày tỏ thần tánh của mình bằng ví dụ từ Áp-ra-ham, ông tổ đức tin. Bởi đó, Chúa Giê-xu cho chúng ta biết Áp-ra-ham ở với Đức Chúa Trời và ông vui mừng nhìn thấy Đấng Christ nhập thể; vì bởi đó, lời hứa cho Áp-ra-ham được làm thành rằng dòng dõi ông sẽ là một nguồn phước cho mọi dân tộc.
Nghe vậy, người Giu-đa sững sờ, nói rằng: “Ngươi chỉ là một người trẻ tuổi mà dám nói mình đã nhìn thấy Áp-ra-ham, là người sống cách đây hai nghìn năm? Tâm trí ngươi không bình thường.”
Chúa Giê-xu đáp lại bằng lời đáp của một vị vua: “Trước khi có Áp-ra-ham, đã có ta.” Ngài bổ trợ cho lời tuyên bố này khi nói thêm: “Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi,” để họ nhận ra Ngài là Đức Chúa Trời hằng sống, giống như Cha Ngài. Trước đó, Giăng Báp-tít đã công bố sự hằng sống của Đấng Christ. Đám đông đã bỏ sót lẽ thật này, họ cũng không tin một con người lại có thể là Đức Chúa Trời hằng sống.
Họ xem lời chứng của Đấng Christ như một lời phạm thượng, một lời công kích Đức Chúa Trời, và như một điều bất khả thi; đến nỗi họ không muốn chờ một lời tuyên án chính thức mà lập tức lấy đá đặng quăng vào Ngài. Khi chúng định làm vậy thì Ngài biến mất khỏi đám đông. Chúng ta không biết Ngài đã làm điều đó như thế nào. Giờ Ngài chưa đến. Ngài rời đi bằng cổng đền thờ.
LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Giê-xu, chúng con thờ phượng Ngài; Ngài là Đức Chúa Trời hằng sống, thành tín và chân thật, đầy tình yêu thương. Ngài không tìm kiếm vinh hiển cho mình, nhưng chỉ tôn cao Cha mà thôi. Xin giải cứu chúng con khỏi mọi sự kiêu ngạo, để chúng con không bị sa vào tội lỗi của Sa-tan. Xin giúp chúng con tôn thánh danh Cha trên thiên đàng, và nhận lấy sự sống đời đời bởi đức tin nơi Ngài.
CÂU HỎI:
- Vì sao người Giu-đa muốn ném đá Chúa Giê-xu?