Waters of Life

Biblical Studies in Multiple Languages

Search in "Vietnamese":
Home -- Vietnamese -- John - 108 (The charge against Christ's royal claims)
This page in: -- Albanian -- Arabic -- Armenian -- Bengali -- Burmese -- Cebuano -- Chinese -- Dioula? -- English -- Farsi? -- French -- Georgian -- Greek -- Hausa -- Hindi -- Igbo -- Indonesian -- Javanese -- Kiswahili -- Kyrgyz -- Malayalam -- Peul -- Portuguese -- Russian -- Serbian -- Somali -- Spanish -- Tamil -- Telugu -- Thai -- Turkish -- Twi -- Urdu -- Uyghur? -- Uzbek -- VIETNAMESE -- Yiddish -- Yoruba

Previous Lesson -- Next Lesson

GIĂNG - SỰ SÁNG SOI TRONG TỐI TĂM
Nghiên Cứu Tin Lành của Đấng Christ theo Giăng
PHẦN 4 - SỰ SÁNG ĐẮC THẮNG TỐI TĂM (GIĂNG 18:1 - 21:25)
A - NHỮNG SỰ KIỆN TỪ LÚC BỊ BẮT CHO ĐẾN KHI BỊ CHÔN (GIĂNG 18:1 – 19:42)
3. Phiên tòa dân sự trước chính quyền La-mã (Giăng 18:28 - 19:16)

a) Cáo buộc về lời tuyên bố làm vua của Đấng Christ (Giăng 18:28-38)


GIĂNG 18:28-32
28 Kế đó, chúng điệu Đức Chúa Jêsus từ nhà Cai-phe đến trường án; bấy giờ đương sớm mai. Nhưng chính mình chúng không vào nơi trường án, cho khỏi bị ô uế, và cho được ăn lễ Vượt Qua. 29 Vậy, Phi-lát bước ra, đi đến cùng chúng mà hỏi rằng: Các ngươi kiện người nầy về khoản gì? 30 Thưa rằng: Ví chẳng phải là tay gian ác, chúng tôi không nộp cho quan. 31 Phi-lát bèn truyền cho chúng rằng: Các ngươi hãy tự bắt lấy người, và xử theo luật mình. Người Giu-đa thưa rằng: Chúng tôi chẳng có phép giết ai cả. 32 Ấy là cho được ứng nghiệm lời Đức Chúa Jêsus đã phán, để chỉ về mình phải chết cách nào.

Một số người Giu-đa đã nghĩ đến việc giết Chúa Giê-xu ngay từ khi Ngài chữa lành cho người bại tại Bê-tết-đa (5:18), trong khi đa số các nhà lãnh đạo Giu-đa bí mật quyết định rằng Ngài phải chết sau phép lạ khiến La-xa-rơ sống lại (11:46).

Trong đêm thứ Năm, có hai phiên họp của Tòa Công Luận đã được sắp xếp, nhưng Giăng không đề cập đến (Ma-thi-ơ 26:57-67 và 27:1). Những chi tiết thuộc về người Giu-đa này không phải là mối bận tâm của các độc giả Hy Lạp, nhưng Giăng có nhấn mạnh về lời tuyên án bất công cho Chúa Giê-xu, tuyên bởi đại diện của công lý La-mã, Phi-lát, trong trại lính đối ngang đền thờ. Một mình người này có quyền để xử tử hoặc tha tội.

Những người Giu-đa này thối lui vì sợ bị ô uế, họ không muốn bước vào khu vực của Dân Ngoại. Họ muốn giữ sự thánh khiết lễ nghi, để được dự lễ Vượt Qua, nhưng lại giết Chiên Con thật từ Đức Chúa Trời.

Trong suốt khoảng thời gian quan trọng mà Chúa Giê-xu bị bắt này, có những thay đổi lớn đã xảy ra trong cuộc đời Phi-lát. Một trong những đồng sự của ông, một tướng lãnh La-mã, đã bị Sê-sa bãi trừ vì lập kế hoạch tạo phản. Vị tướng này chống người Giu-đa và âm mưu đó bị người chính người Giu-đa phát hiện. Kết quả là thẩm quyền của Phi-lát đã bị suy yếu, ông không còn giữ thái độ khinh miệt và thô lỗ với người Giu-đa như trước kia.

Sau khi người Giu-đa đã đem Chúa Giê-xu đến Phi-lát, vị quan này bước ra để hỏi xem họ muốn gì. Ông không cần tốn nhiều thời gian, và hiểu ngay cốt lõi những lời phàn nàn của họ. Thái độ của Phi-lát đối với Chúa Giê-xu được thể hiện qua một nụ cười châm biếm – một vị vua mà lại không có vũ khí hay quân đội, và vào thành Giê-ru-sa-lem bằng một con lừa con không chút nguy hại cho La-mã. Nhưng ông đồng ý với yêu cầu của người Giu-đa, vì họ cứ khăng khăng. Ông đã sai một sĩ quan cùng quân lính giúp bắt Chúa Giê-xu. Kế hoạch đã thành công: Kẻ tù đang ở đó chờ lòng thương xót của ông. Nhưng Phi-lát vẫn hỏi: “Các ngươi kiện người này về khoản gì?”

Các trưởng lão Giu-đa đáp: Ông biết những điều chúng tôi đã nói về người này trước đây. Hắn là một tội phạm chính trị, có mục đích nổi loạn. Chúng tôi không cần nói gì thêm. Chúng tôi đại diện cho người Giu-đa đến đây, không phải để viếng thăm, mà để yêu cầu án tử cho người này, để dân chúng không bị khuấy động.

Phi-lát hiểu người Giu-đa, và biết lời tố cáo này liên quan đến luật pháp và sự họ trông chờ một Đấng Mê-si-a quyền lực. Chúa Giê-xu chưa từng nói hay làm gì phạm luật pháp La-mã. Cho nên một lần nữa ông giao Chúa Giê-xu cho họ, bảo họ hãy xét đoán Ngài theo luật mình.

Lúc đó, người Giu-đa không có quyền ném đá ai vi phạm Luật pháp. Họ muốn hạ nhục Chúa Giê-xu bằng một phiên tòa công khai dưới tay người La-mã, là dân bị xem là không tinh sạch. Như thế hình phạt kinh khiếp nhất dành cho nô lệ và những kẻ phạm trọng tội sẽ giáng trên Ngài – bị treo trên “cây rủa sả”. Như vậy để ngụ ý rằng Chúa Giê-xu không phải là Con Đức Chúa Trời, Đấng Mạnh Mẽ và Công Chính, mà chỉ là một kẻ yếu đuối và phạm thượng. Cai-phe cố ý muốn Ngài phải chết trên thập tự giá dưới tay người La-mã, để chứng minh Ngài không phải là Đấng Mê-si-a, mà chỉ là một kẻ tiếm quyền và lừa đảo.

GIĂNG 18:33-36
33 Phi-lát bèn vào trường án, truyền đem Đức Chúa Jêsus đến, mà hỏi rằng: Chính ngươi là Vua dân Giu-đa, phải chăng? 34 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ngươi nói điều đó tự ý mình, hay là có người đã nói điều đó với ngươi về ta? 35 Phi-lát trả lời rằng: Nào có phải ta là người Giu-đa đâu? Dân ngươi cùng mấy thầy tế lễ cả đã nộp ngươi cho ta; vậy ngươi đã làm điều gì? 36 Đức Chúa Jêsus đáp lại rằng: Nước của ta chẳng phải thuộc về thế gian nầy. Ví bằng nước ta thuộc về thế gian nầy, thì tôi tớ của ta sẽ đánh trận, đặng ta khỏi phải nộp cho dân Giu-đa; nhưng hiện nay nước ta chẳng thuộc về hạ giới.

Quân lính đem Chúa Giê-xu vào bên trong trại lính. Khi Phi-lát nghe những lời buộc tội của người Giu-đa, ông cũng muốn nghe lời bào chữa của Chúa Giê-xu từ chính miệng Ngài. Phi-lát không tin những lời của người Giu-đa, nhưng để tiến hành cho hợp pháp, ông hỏi Đấng Christ: “Ngươi có phải là vua dân Giu-đa không? Ta đã từng thấy những Đấng Mê-si-a khác được trang bị đến tận răng, với râu rậm và mắt trừng trừng. Ngươi không phải là một chiến binh hay một kẻ khủng bố. Ngươi có vẻ là một người khốn khổ, nhu mì và khiêm nhường, sao ngươi lại có tham vọng làm vua? Muốn làm vua đòi hỏi phải có thẩm quyền, quyền lực và sự tàn nhẫn.”

Chúa Giê-xu cảm thấy Phi-lát nghi ngờ lời tuyên bố là vua của Ngài, và hỏi: “Quân lính của quan trình lại với quan rằng các môn đồ của tôi đã chiến đấu với họ trong đêm, hay mật thám của quan nghe thấy tôi đọc diễn văn chính trị, hay câu hỏi của quan chỉ dựa trên những lời nói dối của người Giu-đa mà thôi? Người cầm quyền không nên lắng nghe những lời cáo dối.”

Phi-lát đáp lại tức giận: “Ta là người Giu-đa sao?” Như thể ông nói: “Ta sẽ không hạ mình xuống bằng với mấy tên cuồng đạo cứng cổ đó, để tranh cãi với chúng về các quan điểm tôn giáo suốt ngày đêm.”

Như vậy Phi-lát thừa nhận rằng ông không bắt Chúa Giê-xu, mà là người Giu-đa, các nhà lãnh đạo và những người yêu nước trong số họ. Rồi ông hỏi ngắn gọn: “Ngươi đã làm gì? Ta cần một câu trả lời của ngươi để đối đáp lại những kẻ buộc tội ngươi. Hãy nói đi, nếu không ngươi sẽ bị đánh; hãy nói hết sự thật đi.”

Lúc này, Chúa Giê-xu xưng ra hết sự thật theo một cách Ngài hiếm khi dùng với các môn đồ. Ngài phán: “Vương quốc của Đức Chúa Trời chỉ thuộc về một mình Ngài mà thôi, không xây dựng bằng chiến lợi phẩm, hay vũ khí và sự bóc lột người khác.” Vương quốc của Đấng Christ sẽ không qua đi như những vương quốc khác. Chúa Giê-xu dạy các môn đồ không đánh bằng gươm, cũng không bằng bom đạn. Vương quốc của Ngài khác hoàn toàn với các vương quốc trên đất.

GIĂNG 18:37-38
37 Phi-lát bèn nói rằng: Thế thì ngươi là vua sao? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Thật như lời, ta là vua. Nầy, vì sao ta đã sanh và vì sao ta đã giáng thế: Ấy là để làm chứng cho lẽ thật. Hễ ai thuộc về lẽ thật thì nghe lấy tiếng ta. 38 Phi-lát hỏi rằng: Lẽ thật là cái gì? Khi người đã nói vậy, rồi lại đi ra đến cùng dân Giu-đa, mà rằng: Ta chẳng thấy người có tội lỗi gì cả.

Phi-lát không hiểu ý nghĩa lời tuyên bố của Chúa Giê-xu, nhưng nhận ra bị cáo xưng nhận là Vua mà không cần làm rõ tầm quan trọng của ngôi vua đó. Chúa Giê-xu đáp: “Quan đã biết bí mật của tôi và hiểu lời tôi. Vua là chủ của vương quốc mình; vương quốc của tôi không thuộc về thế gian đầy dối lừa và gian trá này, vì tôi là Vua của Lẽ Thật.”

Rồi Chúa Giê-xu làm chứng rằng không phải khi được trinh nữ Ma-ri sanh hạ thì Ngài mới bắt đầu tồn tại, mà Ngài đã có từ đời đời. Ngài là Con yêu dấu của Đức Chúa Cha từ trước mọi thời đại. Ngài biết mọi lẽ thật thánh. Chúa Giê-xu làm chứng cho Lẽ Thật của Đức Chúa Trời, vì là Con yêu dấu từ đời đời, Ngài chính là nhân chứng trung thành. Nhưng Phi-lát cười và hỏi: “Lẽ thật là gì?” Vị quan này đã thấy quá nhiều sự giả hình và dối trá đến nỗi ông mất niềm tin nơi lẽ thật. Nhưng Chúa Giê-xu là nhân chứng trung thành cho những lẽ thật thiên thượng vẫn đứng vững và bày tỏ cho chúng ta danh Cha.

LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Giê-xu, Ngài là Vua của con; con thuộc về Ngài. Xin khiến con trở nên đầy tớ cho sự dịu dàng của Ngài; giữ chặt con trong lẽ thật của Ngài.

CÂU HỎI:

  1. Chúa Giê-xu là một vị Vua theo ý nghĩa nào?

www.Waters-of-Life.net

Page last modified on October 12, 2018, at 01:22 PM | powered by PmWiki (pmwiki-2.3.3)