Waters of Life

Biblical Studies in Multiple Languages

Search in "Vietnamese":
Home -- Vietnamese -- John - 048 (Jesus and his brothers)
This page in: -- Albanian -- Arabic -- Armenian -- Bengali -- Burmese -- Cebuano -- Chinese -- Dioula? -- English -- Farsi? -- French -- Georgian -- Greek -- Hausa -- Hindi -- Igbo -- Indonesian -- Javanese -- Kiswahili -- Kyrgyz -- Malayalam -- Peul -- Portuguese -- Russian -- Serbian -- Somali -- Spanish -- Tamil -- Telugu -- Thai -- Turkish -- Twi -- Urdu -- Uyghur? -- Uzbek -- VIETNAMESE -- Yiddish -- Yoruba

Previous Lesson -- Next Lesson

GIĂNG - SỰ SÁNG SOI TRONG TỐI TĂM
Nghiên Cứu Tin Lành của Đấng Christ theo Giăng
PHẦN 2 - SỰ SÁNG SOI TRONG TỐI TĂM (GIĂNG 5:1 - 11:54)
C - HÀNH TRÌNH CUỐI CÙNG CỦA CHÚA GIÊ-XU ĐẾN GIÊ-RU-SA-LEM (GIĂNG 6:1-71)
1. Những lời của Chúa Giê-xu trong dịp lễ Lều Tạm (Giăng 7:1 - 8:59)

a) Chúa Giê-xu và các em Ngài (Giăng 7:1-13)


GIĂNG 7:1-5
1 Kế đó, Đức Chúa Jêsus đi khắp xứ Ga-li-lê. Ngài không ưng đi trong xứ Giu-đê, bởi dân Giu-đa vẫn tìm phương giết Ngài. 2 Vả, ngày lễ của dân Giu-đa, gọi là lễ Lều tạm gần đến. 3 Anh em Ngài nói rằng: Hãy đi khỏi đây, và qua xứ Giu-đê, để cho các môn đồ cũng được xem công việc thầy làm. 4 Khi nào người ta muốn tỏ mình ra, thì không ai làm kín giấu việc gì. Vì thầy làm những sự đó, hãy tỏ mình cho thiên hạ. 5 Bởi chưng chính các anh em Ngài không tin Ngài.

Đám đông sững sờ trước lời chứng của Chúa Giê-xu về sự vinh hiển Ngài. Một số bạn bè lánh xa Ngài tại Giê-ru-sa-lem, trong khi nhiều môn đồ lìa bỏ Ngài tại Ga-li-lê. Những người có trí óc hạn hẹp tại thủ đô không thể tin rằng người đàn ông trẻ tuổi này lại là người khiến kẻ chết sống lại và phán xét thế gian, trong khi những người sùng đạo tại Ga-li-lê ghê tởm vì việc ăn thịt Ngài và uống huyết Ngài lại là thiết yếu. Họ không hiểu được đó chỉ là những biểu tượng về Tiệc Thánh.

Tại Giê-ru-sa-lem, một số thành viên của Tòa Công Luận quyết định phải giết Chúa Giê-xu. Họ ban một lệnh bắt Ngài, và đe dọa các tín hữu người Giu-đa bằng lệnh khai trừ khỏi nhà hội và loại trừ khỏi sự ban phước của Đức Chúa Trời nếu họ cứ khăng khăng đi theo Chúa Giê-xu. Các thám tử từ Tòa Công Luận đi khắp vùng quanh Ga-li-lê bắt đầu tìm kiếm và hỏi thăm về Chúa Giê-xu. Không lạ gì khi đám đông rút khỏi Ngài, vì lựa chọn của họ là giữa sự bắt bớ từ các nhà lãnh đạo quốc gia và sự cứu rỗi chưa chắc chắn nơi Chúa Giê-xu. Họ chọn điều trước mắt hơn là điều về sau, quý trọng sự an toàn bản thân hơn sự ban cho của Đức Chúa Trời.

Các em của Chúa Giê-xu sợ viễn cảnh bị loại trừ khỏi đời sống xã hội của quốc gia. Nên họ công khai từ bỏ Ngài để tránh bị cấm đoán bởi các nhà hội Giu-đa (Mác 6:3). Thêm nữa họ còn yêu cầu Ngài rời khỏi Ga-li-lê nhằm tránh liên lụy trách nhiệm về Ngài, có lẽ để thúc ép Ngài bày tỏ sự vinh hiển mình tại Giê-ru-sa-lem. Dù đã sống với Ngài nhiều năm, họ vẫn không tin nơi thần tánh của Ngài, xem tình yêu thương và lòng nhân từ của Ngài là bình thường. Thật đáng buồn, nhiều tín hữu cũng chỉ thỏa lòng tôn kính tình yêu thương Ngài, mà không hề hiểu lẽ thật về Ngài.

Các em của Chúa Giê-xu đã chứng kiến các phép lạ của Ngài. Dầu vậy, họ vẫn không tin Ngài chính là Đấng Mê-si-a phải đến, khiến mọi đầu gối phải quỳ xuống. Họ linh cảm xấu về sự suy thoái trong phong trào của Ngài và việc đám đông bỏ đi. Họ cám dỗ Chúa Giê-xu như Sa-tan đã làm trước đó trong đồng vắng khi hắn đề nghị Chúa Giê-xu bày tỏ sự vinh hiển mình trên đền thờ trước những người thờ phượng, để chinh phục họ bằng một hành động kịch tính. Chúa Giê-xu không hề yêu mến sự vĩ đại, Ngài chọn lấy sự khiêm nhu của bản tính con người, không muốn gia tăng số tín hữu bằng những việc lớn lao.

GIĂNG 7:6-9
6 Đức Chúa Jêsus phán cùng anh em rằng: Thì giờ ta chưa đến; còn về các ngươi, thì giờ được tiện luôn luôn. 7 Thế gian chẳng ghét các ngươi được; nhưng ghét ta, vì ta làm chứng nầy về họ rằng công việc họ là ác. 8 Các ngươi hãy lên dự lễ nầy, còn ta chưa lên dự lễ đó, vì thì giờ ta chưa trọn. 9 Ngài nói xong, cứ ở lại xứ Ga-li-lê.

Con người là kiêu ngạo, vì linh của ma quỷ đã làm họ bại hoại. Kiêu ngạo là triệu chứng của linh hồn bệnh tật, là dấu chỉ về sự suy đồi tâm tánh. Sự thật là mọi người đều tương phản với Đức Chúa Trời, đều nhỏ bé, yếu đuối, và bị định phải chết. Con người cố che dấu sự yếu đuối mình bằng vẻ bề ngoài hào nhoáng. Người kiêu ngạo tưởng tượng mình là một vị thần nhỏ có thể làm hoặc không làm bất kỳ điều gì mình thích. Người đó lập kế hoạch cho mình mà không cần quan tâm đến Đức Chúa Trời. Từ bản chất, con người phản nghịch lại Đấng Tạo Hóa. Con người chỉ yêu chính mình, chứ không yêu Đức Chúa Trời; tôn cao mình, chứ không tôn cao danh Cha thiên thượng.

Không chỉ suy nghĩ và ý định của con người là gian ác, mà cả việc làm của họ nữa. Vì hễ ai sống không có Chúa, là sống đối nghịch với Ngài. Hầu hết các phát minh và khám phá trong khoa học, cũng như các nguyên tắc chính trị và hệ thống triết học đều dính dáng đến phạm vi tội lỗi. Trong đó có mầm mống của sự chết.

Đấng Christ biết thế gian ghét Ngài vì Ngài đến không phải để làm điều Ngài thích, vì Ngài là một với Cha và làm việc trong sự tương giao với Cha. Ngay cả những người sùng đạo cũng bị vấp phạm bởi Ngài, vì tình yêu thương mà Ngài ca ngợi không đến từ luật pháp mà đến từ thiên thượng. Họ ghét Ngài vì sự hiện diện của Ngài phá bỏ lời tuyên bố về sự tự xưng công chính.

Các em của Đấng Christ khước từ Đức Thánh Linh, họ thà được đầy dẫy linh của thế gian, và vì vậy thống nhất với nguyên tắc của người Pha-ri-si. Sự thiếu đức tin của họ cho thấy Thánh Linh của tình yêu Đức Chúa Trời không ở trong họ; mà họ đang bị dẫn dắt bởi một linh khác, linh của sự kiêu ngạo và phản nghịch lại Đức Chúa Trời. Họ tự lừa dối chính mình, tin nơi giá trị của việc lành.

GIĂNG 7:10-13
10 Lúc anh em Ngài đã lên dự lễ rồi, thì Ngài cũng lên, nhưng đi cách kín giấu, không tố lộ. 11 Vậy, các người Giu-đa tìm Ngài trong ngày lễ, và nói rằng: Nào người ở đâu? 12 Trong đám đông có tiếng xôn xao bàn về Ngài. Người thì nói: Ấy là một người lành; kẻ thì nói: Không phải; người phỉnh dỗ dân chúng! 13 Song chẳng ai dám nói về Ngài tỏ tường, vì sợ dân Giu-đa.

Mỗi năm người Giu-đa kỷ niệm Lễ Lều Tạm cách vui mừng. Họ xếp các nhánh cây thành những chiếc lều, trên mái nhà hoặc bên đường. Mọi người đến thăm nhau và cùng dự những bữa ăn ngon. Đây là một lễ để cảm tạ Đức Chúa Trời vì đã ban cho họ những mùa vụ bội thu. Những chiếc lều này nhắc nhở họ về hành trình xuyên qua đồng vắng: Họ từng không có nơi nương tựa trên đất.

Chúa Giê-xu không tận hưởng được niềm vui của kỳ lễ này vì Ngài và các môn đồ đang bị bắt bớ. Ngài để cho các anh em mình đi trước. Sau đó Ngài mới lên Giê-ru-sa-lem và tạm biệt Ga-li-lê, quê hương trên đất của mình. Thời điểm quyết định đã đến, đỉnh điểm của lịch sử - sự chết của ngài vì sự cứu rỗi khỏi cơn thạnh nộ thánh.

Người Giu-đa có nhiều ý kiến khác nhau về Chúa Giê-xu. Một số công nhận Ngài đến từ Đức Chúa Trời, một người tốt lành và là một nhà cải cách. Một số khác xem Ngài là kẻ làm mọi người sai lạc và đáng tội chết; và sự hiện diện của Ngài sẽ khiến cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời giáng trên họ, làm hỏng kỳ lễ hội. Tòa Công Luận đã ban lệnh cho toàn dân, hy vọng các môn đồ sẽ do dự đi theo Ngài. Vì vậy, không ai dám bàn tán công khai về Chúa Giê-xu.

LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Giê-xu, chúng con cảm tạ về sự khiêm nhường và vâng phục của Ngài trước Đức Chúa Trời. Xin giải thoát chúng con khỏi thái độ thế tục, để Thánh Linh Ngài đầy dẫy trong chúng con. Xin gìn giữ chúng con khỏi đường gian ác, và chữa lành con người bên trong của chúng con, để chúng con có thể hầu việc Ngài theo như Ngài xứng đáng.

CÂU HỎI:

  1. Vì sao thế gian ghét Chúa Giê-xu?

www.Waters-of-Life.net

Page last modified on October 12, 2018, at 12:01 PM | powered by PmWiki (pmwiki-2.3.3)