Home
Links
Bible Versions
Contact
About us
Impressum
Site Map


WoL AUDIO
WoL CHILDREN


Bible Treasures
Doctrines of Bible
Key Bible Verses


Afrikaans
አማርኛ
عربي
Azərbaycanca
Bahasa Indones.
Basa Jawa
Basa Sunda
Baoulé
বাংলা
Български
Cebuano
Dagbani
Dan
Dioula
Deutsch
Ελληνικά
English
Ewe
Español
فارسی
Français
Gjuha shqipe
հայերեն
한국어
Hausa/هَوُسَا
עברית
हिन्दी
Igbo
ქართული
Kirundi
Kiswahili
Кыргызча
Lingála
മലയാളം
Mëranaw
မြန်မာဘာသာ
नेपाली
日本語
O‘zbek
Peul
Polski
Português
Русский
Srpski/Српски
Soomaaliga
தமிழ்
తెలుగు
ไทย
Tiếng Việt
Türkçe
Twi
Українська
اردو
Uyghur/ئۇيغۇرچه
Wolof
ייִדיש
Yorùbá
中文


ગુજરાતી
Latina
Magyar
Norsk

Home -- Vietnamese -- John - 070 (Jesus across the Jordan)
This page in: -- Albanian -- Arabic -- Armenian -- Bengali -- Burmese -- Cebuano -- Chinese -- Dioula? -- English -- Farsi? -- French -- Georgian -- Greek -- Hausa -- Hindi -- Igbo -- Indonesian -- Javanese -- Kiswahili -- Kyrgyz -- Malayalam -- Peul -- Portuguese -- Russian -- Serbian -- Somali -- Spanish -- Tamil -- Telugu -- Thai -- Turkish -- Twi -- Urdu -- Uyghur? -- Uzbek -- VIETNAMESE -- Yiddish -- Yoruba

Previous Lesson -- Next Lesson

GIĂNG - SỰ SÁNG SOI TRONG TỐI TĂM
Nghiên Cứu Tin Lành của Đấng Christ theo Giăng
PHẦN 2 - SỰ SÁNG SOI TRONG TỐI TĂM (GIĂNG 5:1 - 11:54)
C - HÀNH TRÌNH CUỐI CÙNG CỦA CHÚA GIÊ-XU ĐẾN GIÊ-RU-SA-LEM (GIĂNG 6:1-71)
4. Khiến La-xa-rơ sống lại và kết quả (Giăng 10:40 - 11:54)

a) Chúa Giê-xu băng qua sông Giô-đanh (Giăng 10:40 - 11:16)


GIĂNG 10:40-42
40 Đoạn, Ngài lại sang bên kia sông Giô-đanh, đến nơi Giăng đã làm phép báp-têm trước hết, và trú tại đó. 41 Có nhiều kẻ đến cùng Ngài, mà nói rằng: Giăng chưa làm một phép lạ nào, nhưng mọi điều Giăng đã nói về người nầy là thật. 42 Tại đó có nhiều người tin Ngài.

Mâu thuẫn giữa Chúa Giê-xu và người Pha-ri-si nổ ra; họ xúi giục các lãnh đạo của dân sau khi Ngài chữa lành người bại tại hồ Bết-sai-đa (đoạn 5). Ở cuối chuyến thăm thứ ba đến Giê-ru-sa-lem, mâu thuẫn này được đẩy lên đến cao trào. Sự sáng soi trong tối tăm, nhưng tối tăm không thắng hơn được. Lúc nào Chúa Giê-xu cũng đối diện với hiểm nguy chết chóc. Ngài vào đền thờ hết lần này đến lần khác, dẫn dắt các môn đồ vào sự hiểu biết và đức tin trưởng thành trong khi các kẻ thù nghịch càng lấn tới trong sự thù ghét.

Sau lễ Khánh Thành, Chúa Giê-xu rời Giê-ru-sa-lem đi đến vùng bên kia sông Giô-đanh, nơi Tòa Công Luận không có quyền lực. Trước đây Giăng Báp-tít từng giảng dạy tại đây, ngoài thẩm quyền của người Giu-đa, nhưng dưới quyền của vua Hê-rốt. Giăng Báp-tít nổi tiếng tại đây; lời ông làm chứng về Chúa Giê-xu rất rõ ràng.

Những người đã tin nhờ Giăng Báp-tít vẫn tấn tới trong đức tin. Thầy của họ đã bị chém đầu. Khi Chúa Giê-xu đến, họ đổ theo Ngài vì biết sự khiêm nhường, oai nghi và năng quyền của Ngài. Chúa Giê-xu cho họ các dấu lạ, giảng dạy thành thực về Đức Chúa Trời và con người. Cho nên nhiều người đã mở lòng ra trước Phúc Âm, nắm giữ đức tin nơi vai trò tiên tri của Giăng Báp-tít, dù Giăng Báp-tít không hề ban các phép lạ để xác chứng vai trò này. Nhưng ngay khi Chúa Giê-xu đến, họ tin Ngài là Chúa và Đấng Cứu Thế.

GIĂNG 11:1-3
1 Có một người đau, tên là La-xa-rơ, ở Bê-tha-ni, là làng của Ma-ri và chị người là Ma-thê. 2 Ma-ri là người đã xức dầu thơm cho Chúa, và lấy tóc mình lau chân Ngài; chính anh người là La-xa-rơ đương đau. 3 Vậy, hai chị em sai người đến thưa cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Lạy Chúa, nầy, kẻ Chúa yêu mắc bịnh.

Đang khi Đấng Christ giảng dạy tại vùng Giô-đanh, một người tên là La-xa-rơ bị bệnh. Ông sống tại một làng trên núi Ô-li-ve. Chúa Giê-xu thường đến thăm nhà ông. Lời trò chuyện của Đấng Christ với Ma-thê, em gái của La-xa-rơ, rất nổi tiếng. Giăng không kể lại sự kiện này vì đã có trong một sách Phúc Âm khác. Tuy nhiên, ông có ký thuật lại câu chuyện Ma-ri đổ bình dầu thơm lên chân Chúa Giê-xu. Sứ đồ Giăng cho biết đây là một người phụ nữ khao khát lời Chúa. Sau khi đã xức dầu lên chân Ngài, bà lấy tóc lau khô (GIăng 12:1-8). Bà bày tỏ sự hạ mình, đức tin, và lòng yêu mến Con Đức Chúa Trời.

Tin tức về bệnh tình của La-xa-rơ khiến Chúa Giê-xu buồn. Tuy nhiên, chính đức tin của hai chị em này đã khiến Ngài đến với họ. Họ không năn nỉ Chúa Giê-xu đến mau chóng để chữa lành cho bạn Ngài, mà chỉ đơn giản báo tin về tình trạng của anh mình, tin rằng Ngài sẽ chữa bệnh từ xa. Họ tin chắc lòng yêu mến Chúa Giê-xu dành cho La-xa-rơ sẽ khiến Ngài hành động. “La-xa-rơ” nghĩa là “Đức Chúa Trời đã giúp đỡ.” Vì vậy tên này đã trở thành chủ đề cho phép lạ cuối cùng được nói đến trong Giăng.

GIĂNG 11:4-10
4 Đức Chúa Jêsus vừa nghe lời đó, bèn phán rằng: Bịnh nầy không đến chết đâu, nhưng vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, hầu cho Con Đức Chúa Trời bởi đó được sáng danh. 5Vả, Đức Chúa Jêsus yêu Ma-thê, em người, và La-xa-rơ. 6 Khi Ngài nghe người nầy đau, bèn ở lại hai ngày nữa trong nơi Ngài đương ở. 7 Rồi đó, Ngài phán cùng môn đồ rằng: Chúng ta hãy trở về xứ Giu-đê. 8 Môn đồ thưa rằng: Thưa thầy, hôm trước dân Giu-đa tìm ném đá thầy, thầy còn trở lại nơi họ sao! 9 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Trong ban ngày há chẳng phải có mười hai giờ sao? Nếu ai đi ban ngày, thì không vấp, vì thấy sự sáng của thế gian nầy. 10 Nhưng nếu ai đi ban đêm, thì vấp, vì không có sự sáng.

Khi Chúa Giê-xu nhận tin, Ngài biết mình phải tranh chiến với thế lực của sự chết. Ngài đã biết trước rằng người bệnh không phải là nạn nhân của sự chết, mà qua ông vinh hiển của Đức Chúa Trời sẽ chiếu soi. Chúa Giê-xu biết qua Đức Thánh Linh điều Ngài phải làm trước khi bạn mình qua đời, thẩm quyền của Ngài sẽ tỏ ra bằng cách khiến một người chết sống lại cách Giê-ru-sa-lem không xa. Để dân thành Giê-ru-sa-lem không còn cớ chẳng tin.

Vinh hiển của Đức Chúa Trời và sự tôn quý của Đấng Christ là một. Vinh hiển được tôn quý, vì Ngài đã đối đầu với sự chết và đắc thắng. Cả nhân loại đau đớn trước viễn cảnh phải chết. Họ cảm thấy sự chết đưa thẳng đến sự tuyệt diệt. Chúa Giê-xu biết ý muốn Cha và không bị ám ảnh bởi sự chết, nhưng biết nguyên do của sự chết. Ngài có thể gieo sự sống vào một thế giới bệnh tật.

Chúa Giê-xu không đi thẳng đến Bê-tha-ni; Ngài ở lại đó hai ngày. Ngài để cho sự chết nuốt lấy bạn mình. Các môn đồ lo sợ khi nghe Ngài sắp quay lại Giu-đê vì họ đã chứng kiến người ta sắp ném đá Ngài. Các môn đồ không lo cho La-xa-rơ hay muốn chứng kiến sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, mà chỉ lo cho sự sống mình.

Lúc đó, Chúa Giê-xu dùng một minh họa là một người có thể đi lại bình an vào ban ngày, nhưng vào ban đêm có thể vấp phải chướng ngại vật. Vì giờ chịu đóng đinh là đêm, nên giờ ban ngày vẫn chưa hết. Họ sẽ đi lên Giê-ru-sa-lem bình an trong tay Đức Chúa Trời.

Ai không tin nơi sự chu cấp của Đức Chúa Trời, sẽ sống trong tối tăm giống những kẻ thù nghịch của Chúa Giê-xu, vì ánh sáng đức tin chưa chiếu trên họ. Vì vậy Chúa Giê-xu yêu cầu các môn đồ tin cậy hoàn toàn nơi Ngài và sự dẫn dắt của Ngài. Nếu không sự vô tín sẽ kéo họ vào tối tăm. Đây là niềm an ủi cho chúng ta trong giờ tối tăm, rằng không có gì xảy ra cho chúng ta ngoài ý muốn của Chúa. Trong Ngài chúng ta có lòng tin.

LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Giê-xu, cảm tạ Ngài là Chủ của sự sống; trong ánh sáng Ngài chúng con nhìn thấy con đường. Ngài dẫn dắt chúng con vào lối ngay thẳng, dù kẻ thù nghịch Ngài muốn chúng con phải hư mất. Xin giúp đỡ chúng con đừng chần chừ, nhưng sẵn sàng chịu đau khổ và chịu chết vì cớ Ngài. Để sự săn sóc Ngài dành cho chúng con được vinh hiển bởi đức tin chúng con.

CÂU HỎI:

  1. Vì sao Chúa Giê-xu lại nói về sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, dù La-xa-rơ đã chết rồi?

www.Waters-of-Life.net

Page last modified on October 12, 2018, at 12:45 PM | powered by PmWiki (pmwiki-2.3.3)