Waters of LifeBiblical Studies in Multiple Languages |
|
Home Bible Treasures Afrikaans |
Home -- Vietnamese -- John - 106 (Jesus arrested in the garden)
This page in: -- Albanian -- Arabic -- Armenian -- Bengali -- Burmese -- Cebuano -- Chinese -- Dioula? -- English -- Farsi? -- French -- Georgian -- Greek -- Hausa -- Hindi -- Igbo -- Indonesian -- Javanese -- Kiswahili -- Kyrgyz -- Malayalam -- Peul -- Portuguese -- Russian -- Serbian -- Somali -- Spanish -- Tamil -- Telugu -- Thai -- Turkish -- Twi -- Urdu -- Uyghur? -- Uzbek -- VIETNAMESE -- Yiddish -- Yoruba
Previous Lesson -- Next Lesson GIĂNG - SỰ SÁNG SOI TRONG TỐI TĂM
Nghiên Cứu Tin Lành của Đấng Christ theo Giăng
PHẦN 4 - SỰ SÁNG ĐẮC THẮNG TỐI TĂM (GIĂNG 18:1 - 21:25)
A - NHỮNG SỰ KIỆN TỪ LÚC BỊ BẮT CHO ĐẾN KHI BỊ CHÔN (GIĂNG 18:1 - 19:42)
1. Chúa Giê-xu bị bắt trong vườn (Giăng 18:1-14)GIĂNG 18:1-3 Chúa Giê-xu thưa với Cha trong sự cầu nguyện, trao phó sự sống Ngài cũng như các môn đồ của Ngài trong tay Cha. Với lời cầu nguyện lúc chia tay này, Ngài đã hoàn tất mọi sự giảng dạy, chức vụ và sự cầu nguyện mình. Rồi Ngài bước qua một giai đoạn mới trong sự chịu đau đớn và khổ nạn để chấm dứt vai trò làm Chiên Con Đức Chúa Trời, gánh lấy tội lỗi của thế gian. Cho nên Ngài đi vào một khu vườn có tường rào trên núi Ô-li-ve, bên kia khe Kít-rôn, nơi có vườn ép nho. Đây là một nơi trú ẩn mà Ngài và các môn đồ thường lui tới, Ngài cũng hay ngủ ở đây. Giu-đa biết nơi ẩn nấp bí mật này, hắn báo tin cho giới chức Giu-đa về nơi ở của Chúa Giê-xu. Họ vừa ý rồi tập hợp một nhóm lính canh và mấy kẻ đại diện cho người Pha-ri-si. Họ không có quyền bắt giữ ai vào ban đêm, hoặc mang khí giới, trừ khi được sự cho phép của chính quyền La-mã. Nhà cầm quyền đã được báo trước. Các lãnh đạo Giu-đa chưa thỏa mãn với thông tin của Giu-đa, mà ép ông dẫn nhóm người này đi bắt Đấng Christ. Như vậy, Giu-đa không chỉ là một kẻ phản bội mà còn trao Chúa Giê-xu vào tay kẻ thù nghịch. Đức Chúa Trời không cho phép Con Ngài hành động giống như kẻ phản bội này, hoặc trả đũa lại. Đức Chúa Trời không hèn hạ như vậy. JOHN 18:4-6 Chúng ta không biết những kẻ tấn công này đã lẻn vào vườn như thế nào. Có lẽ họ có nhiều đuốc để truy tìm Ngài phòng trường hợp Ngài bỏ trốn. Chúa Giê-xu thiết tha trong sự cầu nguyện, còn các môn đồ thì đang say ngủ. Trong khi cầu nguyện Ngài biết kẻ phản bội và những kẻ đi cùng đang đến. Ngài không hề có ý định bỏ chạy dù biết sự phán xét và tra tấn ác nghiệt đang chờ đợi. Ngài biết hết mọi điều nhưng vẫn vâng phục Cha. Ngài đứng dậy và đầu hàng đám người đó; sự oai nghi và cao trọng của Ngài không hề bị sứt mẻ. Thật ra, không phải Giu-đa đã khiến Chúa Giê-xu đầu hàng, chính Ngài đã tự nộp mình vì chúng ta. Ngài hỏi họ: “Các ngươi tìm ai?” Khi họ nói ra tên Ngài, Ngài trả lời họ bằng cụm từ thánh: “Ta chính là người đó.” Bất kỳ ai với sự nhạy cảm thuộc linh đều sẽ nhận ra lập tức chính Đức Chúa Trời ở trong Chúa Giê-xu đang đứng giữa con người và phán với họ điều Ngài từng phán với Môi-se: “TA LÀ”. “Các ngươi có thật sự muốn giết Đấng Cứu Thế của mình không? Ta chính là người đó, hãy thận trọng về điều các ngươi làm. Ta chính là Đấng Tạo Hóa và Đấng Cứu Chuộc đang đứng trước mặt các ngươi.” Suốt lúc đó, Giu-đa đang đứng gần, và những lời này xé nát tim ông. Đây là lần cuối cùng ông được nhắc đến trong Phúc Âm Giăng. Giăng không đề cập đến nụ hôn của Giu-đa hay thể nào ông đã tự sát. Mối quan tâm chính của Giăng là Chúa Giê-xu, Đấng có cung cách cao quý trước kẻ thù nghịch mình. Sự khiêm nhường đầu hàng tự nguyện này là nhát dao đâm vào lòng Giu-đa, vì Chúa Giê-xu sẵn lòng chết. Nghe vậy, Giu-đa và đám người thối lui và té xuống đất trước sự hiện diện oai nghi. Họ được trang bị vũ khí để bắt bị cáo. Ở đây Ngài lại đến với họ bằng vị thế của một thầy tế lễ cả trong ngày chuộc tội, phán rằng: “Ta chính là người các ngươi tìm.” Họ ngã xuống đất, Chúa Giê-xu đã có thể áp đảo họ, nhưng Ngài vẫn đứng trước mặt họ. JOHN 18:7-9 Đấng Christ thu hút sự chú ý của những kẻ tấn công về phía mình. Một số người muốn bắt các môn đồ, nhưng Chúa Giê-xu cố bảo vệ họ, dang tay ra trước kẻ thù nghịch. Ngài là Đấng Chăn Tốt Lành phó sự sống vì chiên mình, Ngài đã đi theo đám lính để lại các môn đồ một mình. Vị thế của Ngài khiến họ bị sốc, và họ đã nghe theo lời Ngài. Một lần nữa Ngài phán: “Ta chính là người đó”, như thể Ngài phán rằng: “Ta là Bánh Sự Sống, Ta là Sự Sáng của thế gian, Ta là Cửa, là Người Chăn Tốt Lành, là Đường Đi, Chân Lý và Sự Sống. Ta là Đấng Cứu Thế được chỉ định. Ta chính là Đức Chúa Trời trong xác thịt đang đứng trước các ngươi.” Danh “Giê-xu” nghĩa là Đức Chúa Trời cứu giúp. Sự cứu rỗi thánh này đã bị người Giu-đa khước từ. Họ không muốn nhận người Na-xa-rét khiêm nhường này làm Đấng Mê-si-a của mình. JOHN 18:10-11 Phi-e-rơ chưa hiểu Chúa mình, cũng chưa để tâm đến lời Ngài. Ông mới vừa ngủ dậy, vẫn còn chưa tỉnh táo. Ông nhìn thấy đám lính và nổi giận, rút gươm mà Chúa Giê-xu đã cho phép ông mang theo. Ông đưa gươm này lên và chém đầy tớ của thầy cả thượng phẩm mà không hề được lệnh của Chúa mình. Tai của người đầy tớ bị cắt đứt. Giăng chỉ nói ra điều này rất lâu sau khi Phi-e-rơ qua đời. Giăng làm nổi bật mạng lệnh của Chúa Giê-xu dành cho vị sứ đồ nhiệt thành này, bảo ông nạp gươm vào vỏ, tránh đổ máu thêm, và ngăn không để các môn đồ bị bắt. Rồi Chúa Giê-xu nói với các môn đồ về chén thạnh nộ thánh mà Ngài đã nhận đương lúc cầu nguyện. Như vậy, chúng ta đọc thấy một dấu chỉ ẩn về chiến trận thuộc linh đã diễn ra trong linh hồn Chúa trước khi Ngài bị bắt. Chúng ta nhận thấy Ngài đã sẵn sàng để chịu đựng cơn thạnh nộ này, gánh lấy mọi xét đoán vì chúng ta. Chén này đến trực tiếp từ tay Cha. Như vậy Ngài lãnh chén cay đắng nhất từ Đấng Ngài yêu thương nhất. Ngài không thể chịu nổi điều này ngoại trừ vì cớ tình yêu thương, vì Cha và Con là một trong sự cứu chuộc nhân loại. Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Ngài. LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Đức Chúa Cha, chúng con thờ phượng Ngài, vì tình yêu Ngài vượt quá trí hiểu của chúng con. Ngài đã ban Con Ngài cho chúng con. Lạy Đức Chúa Con, chúng con thờ phượng Ngài, vì lòng thương xót, sự oai nghi Ngài, và vì Ngài sẵn lòng chết vì chúng con. Ngài đã không bỏ chạy khỏi vườn mà đã bảo vệ cho các môn đồ, và đầu hàng kẻ thù nghịch Ngài. Chúng con cảm tạ vì Ngài đã tự bỏ mình đi, vì sự nhân từ và công chính của Ngài. CÂU HỎI:
ĐỐ – 5Quý đọc giả thân mến,
Hãy gởi cho chúng tôi tên và địa chỉ cùng với những phản hồi của bạn theo địa chỉ sau: Waters of Life Internet: www.waters-of-life.net |