Home
Links
Bible Versions
Contact
About us
Impressum
Site Map


WoL AUDIO
WoL CHILDREN


Bible Treasures
Doctrines of Bible
Key Bible Verses


Afrikaans
አማርኛ
عربي
Azərbaycanca
Bahasa Indones.
Basa Jawa
Basa Sunda
Baoulé
বাংলা
Български
Cebuano
Dagbani
Dan
Dioula
Deutsch
Ελληνικά
English
Ewe
Español
فارسی
Français
Gjuha shqipe
հայերեն
한국어
Hausa/هَوُسَا
עברית
हिन्दी
Igbo
ქართული
Kirundi
Kiswahili
Кыргызча
Lingála
മലയാളം
Mëranaw
မြန်မာဘာသာ
नेपाली
日本語
O‘zbek
Peul
Polski
Português
Русский
Srpski/Српски
Soomaaliga
தமிழ்
తెలుగు
ไทย
Tiếng Việt
Türkçe
Twi
Українська
اردو
Uyghur/ئۇيغۇرچه
Wolof
ייִדיש
Yorùbá
中文


ગુજરાતી
Latina
Magyar
Norsk

Home -- Vietnamese -- John - 127 (Miraculous catch of fishes; Peter confirmed in the service of the flock)
This page in: -- Albanian -- Arabic -- Armenian -- Bengali -- Burmese -- Cebuano -- Chinese -- Dioula? -- English -- Farsi? -- French -- Georgian -- Greek -- Hausa -- Hindi -- Igbo -- Indonesian -- Javanese -- Kiswahili -- Kyrgyz -- Malayalam -- Peul -- Portuguese -- Russian -- Serbian -- Somali -- Spanish -- Tamil -- Telugu -- Thai -- Turkish -- Twi -- Urdu -- Uyghur? -- Uzbek -- VIETNAMESE -- Yiddish -- Yoruba

Previous Lesson -- Next Lesson

GIĂNG - SỰ SÁNG SOI TRONG TỐI TĂM
Nghiên Cứu Tin Lành của Đấng Christ theo Giăng
PHẦN 4 - SỰ SÁNG ĐẮC THẮNG TỐI TĂM (GIĂNG 18:1 - 21:25)
B - SỰ SỐNG LẠI VÀ SỰ HIỆN RA CỦA ĐẤNG CHRIST (GIĂNG 20:1 – 21:25)
5. Chúa Giê-xu hiện ra bên bờ hồ (Giăng 21:1-25)

a) Phép lạ về sự đánh cá (Giăng 21:1-14)


GIĂNG 21:7-8
7 Môn đồ mà Đức Chúa Jêsus yêu bèn nói với Phi-e-rơ rằng: Ấy là Chúa! Khi Si-môn Phi-e-rơ đã nghe rằng ấy là Chúa, bèn lấy áo dài quấn mình (vì đương ở trần) và nhảy xuống nước. 8 Các môn đồ khác đem thuyền trở lại, kéo tay lưới đầy cá, vì cách bờ chỉ chừng hai trăm cu-đê mà thôi.

Vị sứ đồ nhận biết mẻ lưới khổng lồ này không phải là sự trùng hợp. Ông ở trên thuyền, nhưng nhận biết người trên bờ không ai khác chính là Chúa Giê-xu. Giăng không gọi tên Chúa Giê-xu, mà gọi cung kính: “Ấy là Chúa!”

Điều này cảnh tỉnh Phi-e-rơ vì ông nhớ đây là lần thứ hai Đấng Christ dạy một bài học quan trọng về sự đánh cá. Ông lấy áo quấn mình, vì không muốn ở trần đến với Chúa. Ông nhảy xuống nước và bơi về phía Chúa. Như vậy ông để lại phía sau con thuyền, bạn đồng lao, và mẻ cá tươi. Ông quên hết mọi thứ, vì lòng ông chỉ hướng về Chúa Giê-xu.

Giăng vẫn ở trên thuyền, dù lòng yêu mến của ông cũng chân thành không kém gì Phi-e-rơ. Chàng trai trẻ này cùng các bạn mình chèo hăng hái vào bờ, chỉ cách khoảng 100m. Cuối cùng, họ cũng đến bờ để đem số cá lên.

GIĂNG 21:9-11
9 Lúc môn đồ đã lên bờ, thấy tại đó có lửa than, ở trên để cá, và có bánh. 10 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy đem cá các ngươi mới đánh được đó lại đây. 11 Si-môn Phi-e-rơ xuống thuyền, kéo tay lưới đầy một trăm năm mươi ba con cá lớn lên bờ; và, dầu nhiều cá dường ấy, lưới vẫn không đứt.

Khi các môn đồ lên bờ, họ thấy có lửa than, ở trên để cá. Vậy lửa này, cá và bánh này từ đâu mà có? Ngài đã gọi họ từ khoảng cách cả trăm mét, vì họ không có gì để ăn. Khi lên đến nơi, họ thấy cá đã nướng, và Ngài giục họ ăn. Ngài là Chúa và đồng thời cũng là chủ. Ngài mời gọi họ cũng chuẩn bị bữa ăn. Ngài cho phép chúng ta dự phần vào công tác và kết quả của Ngài. Nếu các môn đồ không vâng lời Ngài thì họ đã không bắt được gì. Nhưng ở đây Ngài mời gọi họ nhận lấy thức ăn. Thật ngạc nhiên, Chúa không hề cần đồ ăn thuộc thể, nhưng đã hạ mình xuống chia sẻ với họ số thức ăn đó để họ cảm nhận được tình yêu của Ngài.

Theo một phong tục cổ, số 153 liên hệ đến số loại cá được biết đến vào thời đó. Như thể Chúa Giê-xu phán: “Đừng chỉ đánh lưới một loại người, mà hãy đánh lưới hết thảy các dân tộc.” Hết thảy đều được mời gọi vào sự sống của Đức Chúa Trời. Giống như lưới không bị đứt dưới áp lực, Hội thánh cũng sẽ không vỡ ra hay đánh mất sự hiệp một của Đức Thánh Linh dù có một số thành viên còn ích kỷ và thiếu yêu thương. Hội thánh thật sẽ cứ thuộc về Ngài và đầy sức sống.

GIĂNG 21:12-14
12 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy lại mà ăn. Nhưng không một người môn đồ nào dám hỏi rằng: Ngươi là ai? Vì biết quả rằng ấy là Chúa. 13 Đức Chúa Jêsus lại gần, lấy bánh cho môn đồ, và cho luôn cá nữa. 14 Ấy là lần thứ ba mà Đức Chúa Jêsus hiện ra cùng môn đồ Ngài, sau khi Ngài từ kẻ chết sống lại.

Chúa Giê-xu nhóm các môn đồ lại quanh ngọn lửa yêu thương của Ngài. Không ai dám lên tiếng, vì hết thảy đều biết người lạ này chính là Chúa. Họ nôn nóng muốn ôm lấy Ngài, nhưng sợ hãi và kinh ngạc ngăn trở họ. Chúa Giê-xu phá tan bầu không khí im lặng và ban phước cho họ khi Ngài chia phần thức ăn. Bằng cách đó Ngài tha thứ và đổi mới họ. Mọi môn đồ đều liên tục sống trong sự tha thứ tội lỗi của Chúa; nếu Ngài không thành tín với giao ước đó, họ sẽ lập tức hư mất. Họ chậm tin và thiếu hy vọng. Ngài không những không quở trách mà còn làm họ mạnh mẽ thêm bằng sự nuôi dưỡng lạ lùng của Ngài. Dầu vậy, Chúa Giê-xu và Đức Chúa Trời đòi hỏi quý vị chia xẻ tin lành mặc cho tội lỗi và sự chậm chạp trong tấm lòng của quý vị. Đây là khuôn mẫu Chúa Giê-xu thi hành các phép lạ sau khi phục sinh.


b) Phi-e-rơ xác quyết chức vụ chăn bầy (Giăng 21:15-19)


GIĂNG 21:15
15 Khi ăn rồi, Đức Chúa Jêsus phán cùng Si-môn Phi-e-rơ rằng: Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi yêu ta hơn những kẻ nầy chăng? Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, phải, Chúa biết rằng tôi yêu Chúa. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy chăn những chiên con ta.

Bởi lời bình an của mình, Chúa Giê-xu đã tha thứ cho tội lỗi của các môn đồ, cũng như sự Phi-e-rơ chối Ngài, trong lần hiện ra đầu tiên. Nhưng sự Phi-e-rơ chối Chúa cần một cách giải quyết đặc biệt. Những lời của Chúa, là Đấng tra xét tấm lòng, tỏ ra sự nhân từ. Ngài không nói một lời nào về sự ông chối Ngài, để cho ông cơ hội tự tra xét mình và tự nhận biết. Ngài gọi Phi-e-rơ bằng tên cũ của ông, Si-môn con Giô-na, vì cớ ông đã quay về với đường lối cũ của mình.

Giống như vậy, ngày nay Chúa Giê-xu cũng hỏi quý vị: “Ngươi có yêu ta không? Ngươi có vâng lời ta và tin cậy những lời hứa ta không? Ngươi đã hiểu được bản tánh ta và đến gần ta chưa? Ngươi đã đứng vào hàng ngũ của ta, từ bỏ mọi của cải, thì giờ và sức lực mình vì ta chưa? Tư tưởng ngươi có luôn luôn hướng về ta, và ngươi đã nên một với ta chưa? Ngươi có tôn cao ta bằng cuộc sống của mình không?”

Chúa Giê-xu hỏi Phi-e-rơ: “Ngươi yêu ta hơn những kẻ này chăng?” Phi-e-rơ không trả lời: “Không, thưa Chúa, con không tốt hơn họ; con đã chối Ngài.” Phi-e-rơ vẫn tự tin và trả lời có, nhưng đã giới hạn tình yêu của ông bằng cách dùng từ ngữ Hy Lạp chỉ về lòng yêu mến, chứ không phải là tình yêu thương thánh đến từ Đức Thánh Linh và đức tin chắc chắn.

Phi-e-rơ không bị quở trách vì tình yêu nhạt nhòa của ông, mà được Chúa yêu cầu phải xác quyết tình yêu đó bằng cách chăm sóc cho các môn đồ Ngài. Chúa Giê-xu một lần nữa trao mạng lệnh cho vị sứ đồ lầm lỡ này chăm sóc cho những người còn non trẻ trong đức tin. Chiên Con của Đức Chúa Trời đã mua chuộc những chiên đó cho Ngài. Quý vị có sẵn sàng phục vụ những người như vậy không, có sẵn sàng chịu đựng họ, nhẫn nại dẫn dắt họ, và chờ đợi họ trưởng thành không? Hay quý vị trông chờ nhiều hơn những gì họ có thể chịu được? Hay quý vị cứ bỏ mặc họ đi xa bầy và khiến bầy tan lạc? Chúa Giê-xu yêu cầu Phi-e-rơ trước hết phải chăm sóc cho những người còn non trẻ trong đức tin.

GIĂNG 21:16
16 Ngài lại phán lần thứ hai cùng người rằng: Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi yêu ta chăng? Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, phải, Chúa biết rằng tôi yêu Chúa. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy chăn chiên ta.

Chúa Giê-xu không dễ giải chấp nhận câu trả lời đó, như thể Ngài phán: “Có phải ngươi đã quá vội vàng khi nói: ‘Con yêu Chúa’ không? Có phải đó chỉ là tình yêu thương của con người, đầy khiếm khuyết không? Tình yêu thương đó chỉ là cảm xúc hay thật sự là tấm lòng chân thành?

Câu hỏi làm lay động tấm lòng của Phi-e-rơ, ông khiêm cung trả lời: “Lạy Chúa, Ngài biết hết mọi điều, Ngài biết những giới hạn và khả năng của con. Tình yêu của con không giấu được khỏi Ngài. Con thật sự yêu Ngài và sẵn sàng trao phó đời sống con cho Ngài. Con đã thất bại và sẽ lại thất bại. Nhưng tình yêu thương của Ngài đã nhen lên một ngọn lửa yêu thương bất diệt trong con.”

Chúa Giê-xu không chối bỏ lời tuyên bố của Phi-e-rơ, mà phán: “Ngươi yêu ta thể nào, cũng hãy yêu những thành viên trưởng thành trong Hội thánh ta như vậy. Chăm sóc cho họ là một việc không hề dễ dàng. Nhiều người trong số họ rất cứng cỏi, hay tái phạm, và mỗi người đi theo đường mình. Ngươi có muốn vác chiên ta trên vai dù mệt mỏi không? Ngươi phải chịu trách nhiệm về họ.”

GIĂNG 21:17
17 Ngài phán cùng người đến lần thứ ba rằng: Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi yêu ta chăng? Phi-e-rơ buồn rầu vì Ngài phán cùng mình đến ba lần: Ngươi yêu ta chăng? Người bèn thưa rằng: Lạy Chúa, Chúa biết hết mọi việc; Chúa biết rằng tôi yêu Chúa! Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy chăn chiên ta.

Phi-e-rơ đã chối Chúa ba lần, cho nên Chúa Giê-xu cũng gõ cửa lòng ông ba lần, và qua đó tra xét tính chân thật của tình yêu ông. Ngài nhấn mạnh tình yêu thương thánh nhất thiết phải đến từ Đức Thánh Linh, là điều về sau Phi-e-rơ phải tự xét thấy: Ông đã không nhận được tình yêu thương thánh đó cho đến khi Đức Thánh Linh giáng ngự trên ông vào lễ Ngũ Tuần. Ngài cứ hỏi: “Ngươi có thật sự liên hiệp với ta hơn bất kỳ mối liên hệ nào khác của con người không? Đến mức phó sự sống mình để cứu rỗi thế gian không?” Lần thứ ba, Phi-e-rơ đáp lại cách buồn rầu và xấu hổ, và thêm rằng Chúa biết lòng ông.

Phi-e-rơ xưng nhận rằng Chúa Giê-xu đã đúng khi báo trước ông sẽ chối Ngài ba lần, và rằng Đấng Christ biết mọi sự. Vì vậy Phi-e-rơ đã gọi Ngài là Đức Chúa Trời chân thật, Đấng biết điều sâu kín nhất trong mỗi người. Đó là trách nhiệm chăn bầy được giao phó cho Phi-e-rơ – chăm sóc cho bầy chiên.

Quý vị có phải là một Mục sư đang chăn bầy Đức Chúa Trời không? Quý vị có nhìn thấy muôn sói và các ác linh đang đến gần không? Hãy nhớ, chúng ta đều là những tội nhân, không đáng được vinh dự chăn dắt dân sự của Đức Chúa Trời, nếu không nhờ thập tự giá. Không nghi ngờ gì, người chăn bầy cần sự tha thứ mỗi ngày nhiều hơn chiên; dễ lắm họ sẽ sao nhãng trách nhiệm chính của mình.

LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Giê-xu Christ, Ngài là Đấng Chăn Chiên Vĩ Đại. Ngài đã kêu gọi con làm một người chăn bầy, là điều con không xứng đáng. Con đã đi theo Ngài và vấp ngã. Ngài đã giao bầy mà Ngài yêu thương cho con. Con dâng bầy đó lên Ngài, xin Ngài chăm sóc họ, ban cho họ sự sống đời đời, giữ gìn họ trong tay Ngài; để không ai giành lấy họ được. Xin thánh hóa họ và ban cho con sự nhẫn nại, khiêm nhường, tin cậy, đức tin và hy vọng để được thiết lập trong tình yêu của Ngài. Ngài sẽ không lìa bỏ con, mà yêu con cho đến cuối cùng.

CÂU HỎI:

  1. Điều gì gây ấn tượng với quý vị trong cuộc trò chuyện giữa Chúa Giê-xu và Phi-e-rơ?

www.Waters-of-Life.net

Page last modified on October 12, 2018, at 01:34 PM | powered by PmWiki (pmwiki-2.3.3)